XƯA: Vào thời Chiến quốc, nước Ngụy muốn đánh nước Trung Sơn. Đấy là một nước nhỏ ở xa, thành quách bền vững và lương thực nhiều, rất khó đánh. Nhưng nếu Ngụy không đánh mà để Triệu (gần Trung Sơn) đánh được thì nước Triệu sẽ trở nên hùng mạnh hơn. Vậy nên, Ngụy Văn Hầu sai Nhạc Dương đi đánh Trung Sơn. Đánh mãi chưa thắng.
Tả hữu của Ngụy Văn Hầu thấy Nhạc Dương là người mới (chỉ vừa được Địch Hoàng tiến cử) mà lại giữ chức quan to thì ganh tị, đua nhau dâng thư dèm pha. Nào là Nhạc Dương có con làm quan ở nước Trung Sơn nên vị tình riêng mà cố ý không đánh. Nào là Nhạc Dương tư thông với Trung Sơn để tạo phản. Ngụy Văn Hầu cất hết những thư, biểu vào tráp. Thỉnh thoảng ông lại sai người đi thăm Nhạc Dương, rồi cất sẵn dinh phủ, đợi khi Nhạc Dương trở về thì có chỗ ở long trọng.
Cuối cùng, Nhạc Dương cũng hạ được thành Trung Sơn, toàn thắng trở về. Trong lễ mừng công, Nhạc Dương cậy công, có vẻ tự đắc. Ngụy Văn Hầu sai nội thị đưa cho viên tướng vừa lập công hai cái tráp đã niêm phong kỹ. Về đến tư dinh, Nhạc Dương nghĩ đấy là những thứ vàng ngọc mà vua phải niêm phong kỹ để thưởng cho mình vì không muốn quần thần thấy rõ và ganh tị. Nào ngờ mở ra thì thấy toàn những bản tấu bảo Nhạc Dương muốn tạo phản. Hôm sau gặp lại, Ngụy Văn Hầu mới trọng thưởng. Nhạc Dương vội vàng từ chối và sụp lạy: “Diệt được Trung Sơn trước tiên là nhờ lòng tin của chúa công”!
NAY: Cách đây không lâu, Roy Keane nặng lời chỉ trích chỉ trích Bruno Fernandes, bảo anh không có tính chiến đấu và không xứng đáng mang băng thủ quân MU. Lại có Harry Redknapp bảo Fernandes kém tài, đại khái là nếu lọt vào hàng ngũ MU trong thập niên 1990 thì chỉ đáng xách nước cho đồng đội, chớ mang băng đội trưởng nỗi gì. Còn nhiều sự chê bai khác nữa. Hồi đầu mùa, Fernandes có lúc dẫn đầu Premier League về số lần sút bóng… mà không ghi bàn. Khi ấy, Fernandes tự nhận trên mạng xã hội, rằng đấy là giai đoạn bết bát nhất trong sự nghiệp bóng đá của mình.
Báo giới hỏi HLV Ruben Amorim về Fernandes, về những ý kiến chỉ trích ấy. Ông không trả lời cụ thể, mà chỉ nói: “Roy Keane hoặc những người khác đều có quyền bình luận bất cứ điều gì. Ý kiến của tôi mới là quan trọng”.
Gần đây, Fernandes liên tục tỏa sáng, giúp MU thành công trong các trận gặp Everton, Ipswich, Arsenal ở Premier League. Anh vừa mới lập được hat-trick giúp MU thắng Real Sociedad 4-1, để lọt vào tứ kết Europa League.
Tài năng của Fernandes đã được chứng minh. Mặt khác, dù HLV Redknapp thấy Fernandes bất tài, cũng chẳng có vấn đề gì. Điều quan trọng là HLV Amorim đánh giá Fernandes thế nào và quyết định có nên trọng dụng cầu thủ này hay không. Bảo đấy là cách nhìn riêng, hoặc là lòng tin của HLV cũng được. Nói chung, bóng đá đỉnh cao không thiếu gì những trường hợp tương tự. Luôn có cơ man những lời khen chê trái chiều, không loại trừ khả năng rất nhiều ý kiến chỉ trích trước tiên chỉ xuất phát từ thói ganh tị.
Thiên hạ khen Fernandes khi anh lập hat-trick để đưa một MU không còn hy vọng nào khác trong mùa bóng này vào đến tứ kết Europa League, là điều đơn giản và dễ thấy. Tin tưởng và sử dụng Fernandes ngay trong những thời điểm thất bại của anh, để có được thành công hiện nay, mới là việc khó làm. Fernandes từng lãnh đến 2 thẻ đỏ trong 2 trận đấu liên tiếp. Dễ gì nhìn ra được rằng những lúc như vậy, Fernandes cũng chỉ… xui thôi.
Giả sử đến cuối mùa bóng mà MU nâng cúp vô địch Europa League thì đấy sẽ là chiến tích tuyệt luân (xét trong hoàn cảnh hiện nay của đội bóng này). Và khi ấy, liệu Fernandes có nói như ngày xưa Nhạc Dương nói với Ngụy Văn Hầu? Fernandes sẽ có công lớn nếu như cuối cùng MU thành công ở Europa League. Nhưng công đầu trong hoàn cảnh ấy thuộc về Amorim, người luôn tin cậy thủ quân của mình, bất chấp những lời dèm pha.