Ngay cả trên sân nhà, Real cũng không thể giành chiến thắng, thậm chí là mở tỉ số từ sớm như nhiều người đã tiên lượng. Họ bất lực trước hàng thủ tỉnh táo, lạnh lùng và hiệu quả của Mikel Arteta, người đã sử dụng một chiến thuật đáp ứng các miếng đánh của đối phương đầy linh hoạt.
Tại sao Real lại kém cỏi như thế? Đó là một câu hỏi đến con nhân sư trên sa mạc Ai Cập cũng không thể trả lời được. Bởi dữ liệu đầu vào là một Real sở hữu hàng công gồm những ngôi sao thượng thừa của thế giới, nhưng vì lý do gì mà hàng công đã bất lực một cách “bất khả thuyết”.
Rõ ràng, khi nhìn vào đội hình xuất quân của Ancelotti với những Kylian Mbappe, Vinicius Jr và Rodrygo đồng hiện trên hàng công 3 mũi của Real, chúng ta đều hình dung ngay đến những đợt tấn công tốc độ cao, trôi chảy, dồn dập, được triển khai trên từng cen-ti-met của mặt sân nhằm tìm kiếm tối thiểu 3 bàn thắng trong 90 phút để cân bằng lợi thế.
Và với phẩm chất của những ngôi sao tấn công này, với lối chơi quen thuộc của Real, chúng ta cũng chắc mẩm rằng các cầu thủ chủ nhà sẽ có những pha chạy chỗ sắc bén, rê bóng ngoằn ngoèo và tương tác một chạm khéo léo để kéo căng sức của đối phương theo cả trục tung lẫn trục hoành. Chúng ta thường thấy điều đó khi Real muốn.
Nhưng trong suốt 90 phút thảm hại tại Bernabeu vào rạng sáng thứ Năm, chúng ta lại thấy một phong cách tấn công khó hiểu và quỷ dị của Real: họ nỗ lực đưa bóng vào vòng cấm của Arsenal bằng một cơn mưa tạt bóng và căng ngang. Phải chăng hồn ma “tạt cánh, đánh đầu” của người Anh đã ám Real?
Tuy nhiên, khối lượng bóng căng ngang và tạt từ biên nổi bật của Real tạo ra lại tỉ lệ nghịch với đội chính xác của đường bóng. Nhiều quả chuyền trong số này vào vòng cấm của Arsenal mà không có mục đích; hoặc lực chuyền quá mạnh, hoặc lại quá yếu, hoặc bóng đi vào những khu vực không có chiếc áo trắng nào.
Đấy là chuyện dễ hiểu, bởi Real đâu thể chơi bóng được như người Anh? Nếu có ai đó sẽ hưởng lợi từ chiến thuật này của Ancelotti thì đó chính là tiền vệ người Anh, Jude Bellingham. Tuy nhiên, ngay cả điều đó cũng có vẻ rất khó hiểu bởi chỉ vì năng lực của một người mà hy sinh phẩm chất của toàn đội. Hệ quả là gì cũng rất dễ đoán.
Khi gặp phải đối thủ giở sở đoản để giải quyết tình huống, Arsenal - một chuyên gia chơi bóng bổng và chống bóng bổng - không khác gì binh nhàn chống binh mỏi. Họ thoải mái sử dụng sở trường của mình để khắc chế sở đoản của đối phương, vốn dĩ chơi chiêu lạ hòng tạo sự bất ngờ.
Arsenal đã xử lý các đường bóng được đưa từ cánh vào vòng cấm địa của mình một cách rất ung dung, giữ nguyên hình dạng và thiết lập lại trước pha giao bóng đầy hy vọng tiếp theo. Không ai trong số 3 tiền đạo của Real nổi tiếng với mối đe dọa không chiến. Và chiến thuật của Ancelotti đã phá sản hoàn toàn, chấp nhận thua cuộc vào phút 90+3 và rời Champions League với tổng tỉ số 1-5 ở vòng tứ kết.